- Bánh xèo vỏ Bình Định có nguồn gốc ra đời hết sức giản dị như cái tên của nó. Đó là những ngày mưa dai dẳng và người nông dân không thể ra đồng cấy cày, cũng không thể đi chợ vì trời mưa lạnh giá. Trong nhà chỉ độc mỗi gạo, vậy là họ lấy gạo đem xay thành bột, cứ thế mà thêm ít dầu, đổ vào làm thành từng cái bánh, ăn không với nước mắm cho qua bữa. Món bánh xèo vỏ Bình Định ra đời từ đó.
- Để có được món bánh xèo vỏ Bình Định, gạo phải được vo gạch, ngâm qua đêm cho mềm, xay thành bột, nấu nước sôi pha vào bột cho vừa, nếu pha loãng thì khi đúc ra bánh sẽ bị nhão, mất ngon. Còn nếu pha đặc thì bánh sẽ cứng, ăn như ăn bột. Thêm ít hành lá cắt nhỏ cho vào bột để bánh xèo khi ăn có thêm hương vị. Đặt khuôn lên lò than hừng, thoa đều một lớp dầu, đợi khuôn dầu nóng lên thì đổ bột vào tráng cho bột chảy đều khắp khuôn. Có lẽ trong quá trình đúc bánh, khi bột được cho vào chiếc chảo tráng ít dầu đang nóng trên bếp lửa, thì có tiếng “xèo xèo” vang lên, nên bánh được gọi là “bánh xèo”
- Khi bánh chín, mùi thơm của bột gạo lẫn mùi hành lá thơm lừng nức mũi đến nao lòng. Nhiều người không quen thì có thể ăn cùng mắm trong hay xì dầu, nhưng thưởng thức món bánh xèo vỏ Bình Định đúng điệu phải ăn cùng chén mắm đục (hay còn gọi là mắm nêm). Trộn nước mắm với vài tép tỏi, ít trái ớt kim cùng với đường đã được giã nhuyễn, cho thêm chút chanh, đánh đều lên thành chén mắm với đủ vị cay cay, mằn mặn lẫn ngọt ngọt hấp dẫn. Nước mắm ấy, mà chấm với bánh xèo vỏ, ai một lần từng thử qua, thì sẽ nhớ mãi.